truyen thien nga den
Hiện tượng thiên nga đen là gì? Trong tiếng Anh, hiện tượng thiên nga đen có nghĩa là Black Swan. Thuật ngữ này được phổ biến bởi Nassim Nicholas Taleb - một giáo sư tài chính, cựu thương nhân phố Wall. Thiên nga đen là sự kiện xảy ra bất thường, khó dự đoán trước và gây
Cô chỉ ngồi một chỗ chăm chú làm. Đọc truyện cổ tích - Bầy chim thiên nga. Một thời gian đã qua. Vua xứ ấy cùng thợ săn vào rừng tìm thú, đến cây cô ngồi. Họ gọi cô: - Cô hãy xuống đây với chúng tôi, chúng tôi không hại gì cô đâu. Cô chỉ lắc đầu. Họ hỏi dồn
Đọc truyện Điệu Valse Của Thiên Nga Đen của tác giả Thuần Vu Lưu Lạc, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Thể loại: Truyện ngắn, hiện đại
Truyện Thiên nga đen - Thiên nga đen trên di động. Vui đọc truyện Sân khấu này cũng như cuộc sống vậy, nếu bạn không làm một Thiên nga đen, b
Vịt hóa thiên nga. VnComic, School Life, Psychological, Truyện scan, Supernatural, Anime, Historical, Comic, Vịt hóa thiên nga Đánh giá: 4/5 - 31086 Lượt đánh giá.
Wat Is De Beste Dating App. Thiên Nga Đen Trước khi khám phá ra thiên nga đen tồn tại trên đời ở Úc, người ta vẫn tin rằng tất cả chim thiên nga trên đời đều có màu trắng. Phát hiện bất ngờ này đã thay đổi toàn bộ thế giới quan của nhân loại về thiên nga. Chúng ta không biết rất nhiều thứ nhưng lại hành động như thể mình có khả năng dự đoán được mọi điều. Và trong cuốn sách này, tác giả Nassim Nicholas Taleb đã đi sâu vào khai thác những sai lầm của tư tưởng cố hữu ấy. Theo ông, “thiên nga đen” là một biến cố tưởng chừng như không thể xảy ra với ba đặc điểm chính không thể dự đoán, có tác động nặng nề và sau khi nó xảy ra, người ta lại dựng lên một lời giải thích để khiến nó trở nên ít ngẫu nhiên hơn, dễ dự đoán hơn so với bản chất thật của nó. Thành công đáng kinh ngạc của Facebook có thể được coi là một “thiên nga đen”, việc nước Anh rời khỏi Liên minh châu Âu cũng là một “thiên nga đen”. Thiên nga đen luôn ẩn hiện trong mọi mặt của cuộc sống với những tác động khó lường, theo cả hướng tiêu cực và tích cực. Tinh tế, táo bạo nhưng không kém phần thú vị, Thiên Nga Đen chắc chắn là cuốn sách không thể bỏ qua cho những ai đam mê hiểu biết. Và cuốn sách này, bản thân nó cũng chính là một thiên nga đen… Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng.....
Ngôn Tình Nguồn Sưu Tằm 64,971 Hoàn Thành 170000 02/07/2013 Đánh giá từ 10 lượt Bạn đang đọc truyện Thiên nga đen của tác giả Nhan Nguyệt Khê trên website đọc truyện online. Bốn năm trước trong một lần ngoài ý muốn, hắn đau khổ khi mất đi tình cảm chân thành. Bốn năm sau, một người có dung mạo hệt cô xuất hiện. Kỳ tích cho người chết sống lại. Hay là người giống người. Nếu ông trời có thể làm cho người chết sống lại, vậy trên đời này có tồn tại thần linh sao?
Thể loại Ngôn tình, sủng, “sạch”, sắc nhẹ, nam nữ chính là thanh mai trúc mã, ngocquynh520Editor nhoclubu Bốn năm trước trong một lần ngoài ý muốn, hắn đau khổ khi mất đi tình cảm chân thành. Bốn năm sau, một người có dung mạo hệt cô xuất hiện. Kỳ tích cho người chết sống lại. Hay là người giống người. Nếu ông trời có thể làm cho người chết sống lại, vậy trên đời này có tồn tại thần linh sao?
Tình yêu đôi khi đó là những trang tâm sự buồn, những dòng tâm sự trải dài xuyên suốt một chặng đường, biết được khi nào ta sẽ lạc lòng trong bể nhân duyên. Nỗi đâu vì tình không nỗi đau nào giống nỗi đau nào, những cuối cùng cũng đau quặn vào trong tim. Truyện Thiên Nga Đen Bị Phản Bội là những lời tự sự đến nhói lòng, là chút buồn, phảng phất vị thời gian khiến lòng ta xao xuyến, một truyện ngôn tình đầy màu sắc như một lăng kính vạn hoa trong tình yêu. Nếu như thiên nga đen lạnh lùng gặp gỡ đại ma đầu tàn bạo. Trước mặt người khác họ là một đôi vợ chồng mô phạm, sau lưng lại là bạn trên giường tốt nhất, nhưng không phải là hạnh phúc giai ngẫu. Anh lấy cô chỉ vì nghe theo mệnh lệnh của ông ngoại, anh yêu em gái của cô, cô đã sớm biết. Hôn nhân của bọn họ không có tình yêu làm cơ sở, chỉ vì lợi ích của hai nhà, cô cũng hiểu được... Mà cô, một con thiên nga đen lãnh khốc vô tình, cả đời không thể nào có được hạnh phúc, cô càng hiểu rõ; điều duy nhất cô không rõ chính là anh luôn miệng nói muốn cùng cô đi suốt một đời. Đại ma đầu này đang nghĩ cái gì, cô không hiểu cũng không muốn hiểu. Hai người biểu hiện ân ái, thực tế là giả tạo thôi, điều này không phải đã ước định rõ sao? Vậy anh giận dỗi lại còn giống như kẹo singum bám dính lấy cô, cùng cô đi làm là thế nào? Nhưng mà cô thừa nhận, ma đầu kia tuy ác liệt ngoài mặt nhưng lại rất tri kỷ. Nhân viên trong công ty làm khó cô, anh không suy nghĩ đã bảo hộ cô, giận dữ vì cô lập uy. Cô suýt bị người đẩy xuống lầu, anh vừa nghe đã tức giận, muốn đem đầu sỏ gây ra đánh chết. Có người cố ý lái xe xông tới cô, anh không để ý nguy hiểm, xả thân che chở cho cô!!! Đại ma đầu rốt cuộc bị sao vậy? Đầu óc bị vô nước hay bị chập mạch rồi? Tốt với cô như vậy, quấy nhiễu lòng cô, bảo cô làm sao đóng giả vợ chồng với anh được đây.. Tình yêu này đến cuối cùng là gì, đọc truyện để cảm nhận, để chiêm nghiệm, để hiểu và để rộng mở trái tim. Đọc để yêu nhiều hơn, sống thoáng hơn và nghĩ cho mình một chút lại hoài niệm một ít về những ngày cũ đã qua... Đọc và đọc... Bạn cũng có thể theo dõi những truyện khác ngọt ngào như Hoa Hồng Sớm Mai , Tường Vi Đêm Đầu Tiên ,... Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thiên Nga Đen Bị Phản Bội! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Cách Tuần Phủ Lừa Thê Ký Thu Phú Quý Ký Thu Phú Qúy Ký Thu Tổng Tài Yêu Thủy Tinh Thiên Nhan Bí Mật Của Định Mệnh Lâm Mĩ Thi Kiếp trước em đã chôn cất cho anh Tập 1 + 2 Tào Đình
Vào buổi tối ngày hôm sau, khi Tiêu Lỗi chuẩn bị nghiên cứu tiếp những hình ảnh và tài liệu kia thì mẹ của anh gọi điện đến, nói anh về nhà ăn cơm."Hôm nay là sinh nhật của con, hãy về nhà sớm một chút để ăn tối”. Trong điện thoại, bà Tiêu nói với con trai, cha anh Tiêu Tử Hoa an dưỡng ở Lư Sơn đã trở về, muốn về nhà ăn cơm tối. "Tốt quá!" Tiêu Lỗi rất ít khi làm trái ý cha đến nhà, anh mới phát hiện trong nhà có thêm một người, cô Đoạn Nhạn Linh kia đã ngồi sẵn bên cạnh bà Tiêu, thân thiện giống như cô ấy đã là một thành viên trong gia đình Tiêu đang ngồi trên ghế xem ti vi, thấy con trai đang ngạc nhiên, mỉm cười và nói "Đứng ngẩn ở đó làm gì, còn không mau đi tắm rửa thay quần áo, chuẩn bị ăn cơm”. Tiêu Lỗi nhìn Đoạn Nhạn Linh, cau mày "Sao cô lại tới đây?""Là mẹ gọi Nhạn Linh tới, sinh nhật con, người trong nhà cùng tập hợp lại”. Bà Tiêu rất hài lòng với tất cả mọi mặt của Đoạn Nhạn Linh, từ lâu đã muốn rước về nhà làm con dâu. Nếu con trai đối với người ta lãnh đạm, người làm mẹ này nên thay con trai thắp một ngọn Lỗi không muốn vì chuyện này mà tranh chấp với mẹ, dù sao quyền quyết định là ở anh, lặng lẽ đi lên lầu thay quần áo, rất nhanh chóng thay một bộ đồ thường đi giúp việc Tiểu Tương bưng bánh sinh nhật từ phòng bếp đi ra, cùng với Đoạn Nhạn Linh cẩn thận cắm từng cây nến lên bánh, gọi Tiêu Lỗi "Anh Lỗi, đến đây cầu nguyện rồi thổi nến”. Cô gái trẻ ở tuổi đôi mươi, nói chuyện còn mang đậm giọng địa phương, nghe rất thú ở thành phố Quảng Nguyên thuộc tỉnh Tứ Xuyên, mặc dù thời gian tới Nhà họ Tiêu không lâu, nhưng rất được người trong Nhà họ Tiêu yêu mến, cách xưng hô với hai cậu con trai của Nhà họ Tiêu cũng rất tùy ý. Nhà họ Tiêu có vài người giúp việc, chủ nhân ở nhà ăn cơm cũng không nhiều, vì vậy Tiểu Tương chỉ làm chút việc nhà đơn giản, rất nhàn Lỗi đối với mấy chuyện này luôn không có hứng thú, mọi người hăng hái, nên anh cũng không muốn làm họ mất hứng, hướng về phía cây nến thổi tắt. "Anh đã cầu nguyện điều gì?" Đoạn Nhạn Linh hứng thú hỏi Tiêu Lỗi. Tiêu Lỗi cười cợt, cố ý chọc giận cô "Sinh nhật năm sau sẽ không nhìn thấy cô”.Cắt! Đoạn Nhạn Linh mất hứng, chu môi. Tiêu Miểu thấy thế, an ủi cô "Anh trai cố ý chọc giận chị. Anh luôn luôn khẩu thị tâm phi Tương tự câu Nói một đằng nghĩ một nẻo của VN mình. Sang năm nếu chị quên sinh nhật của anh trai, chắc chắn anh sẽ không thấy vui”.Đoạn Nhạn Linh nghe xong lời này, nhìn chằm chằm vào Tiêu Lỗi, thấy anh ta ngồi ở đó ăn bánh kem, Tiểu Tương đứng ở bên cạnh thay anh cắt bánh kem thành từng miếng nhỏ, để anh ăn dễ dàng, nghĩ thầm, anh đối với cô giúp việc còn tốt hơn so với mình, không khỏi có chút thất vọng. May mắn là bà Tiêu và Tiêu Miểu đối với cô rất tốt, trong lòng cô mới thấy thoải sân có tiếng động cơ xe, người giúp việc Tiểu Triệu chạy ra cửa nhìn, sau đó thông báo với mọi người, ông chủ đã trở về. Bà Tiêu nghe chồng đã trở về, vui mừng trong lòng, không tự chủ được đứng dậy đi ra cửa nghênh đón, mọi người cũng đi theo phía sau bà."Mọi người đều đứng ở đây làm gì?" Tiêu Tử Hoa thấy vợ và hai con trai, cùng với Tiểu Tương và Đoạn Nhạn Linh đang đứng ở cửa, tò mò hỏi."Hoan nghênh Tiêu Tư Lệnh về nhà chỉ đạo công việc, để tỏ lòng tôn kính, chúng tôi xếp hàng để chào đón, con cái bước lên ôm hôn. Cha, con quá yêu người”. Tiêu Miểu tùy tiện cười, hay nói đùa với Tiêu Tử Hoa, nhào tới ôm cha tử này tình cảm luôn hướng ngoại, lúc nào cũng hồn nhiên vui vẻ, người trong nhà đều nuông chiều hắn, nên càng ngày càng không có quy củ. Tiêu Tử Hoa đau đầu nhất là đứa con này, vừa nhìn thấy hắn liền cau mày, nghe hắn ba hoa, càng thêm trừng mắt "Lại nói hưu nói vượn”. Nhưng Tiêu Miểu đâu có quan tâm, hắn biết cha của hắn là một con hổ giấy, mặc dù chức vị bên ngoài cao làm người khác kính sợ, nhưng ở trong nhà, rất yêu thương hai anh em nhà bắt đầu dùng cơm tối, uống qua 3 tuần rượu, dùng qua 5 món ăn, Tiểu Tương bưng lên cho mỗi người một bát mỳ sợi. Đoạn Nhạn Linh nhìn trong bát mì có mấy lát thịt bò non, trứng muối Hương Hương, hành lá cắt nhỏ, cải bẹ, rất nhiều loại rau xanh, nhìn sắc – hương - vị đều đủ, khen ngợi "Thật giống với mỳ bán trong tiệm a, không biết mùi vị thế nào”."Chị nếm thử xem, Tiểu Tương làm mỳ sợi ngon nhất nhà, nếu đã đến nhà dùng cơm, không ăn mỳ sợi thì như là chưa đến”. Tiêu Miểu giải thích với Đoạn Nhạn Linh, nhìn qua bát mì của anh mình, phàn nàn "Thật là thiên vị, tại sao anh trai có hai cái trứng muối, còn tôi chỉ có một”. Lúc nói chuyện, nháy mắt với Tiểu Tương."Vì hôm nay là sinh nhật của anh Lỗi”. Tiểu Tương cười ha hả, vẻ mặt thật thà. Chờ tất cả mọi người trong nhà và Đoạn Nhạn Linh bắt đầu ăn mỳ, cô mới cho làm cho mình một bát, ngồi ăn bên cạnh, vừa ăn vừa lưu ý, ai không đủ ăn, chuẩn bị tiếp thêm mỳ bữa ăn, Tiêu Lỗi không ở lại phòng khách nói chuyện cùng cha mẹ, một mình đi lên lầu. Bà Tiêu biết tính tình con trai bướng bỉnh, nên cũng không miễn cưỡng anh, nháy mắt với Đoạn Nhạn Linh, ra hiệu cô đi theo Nhạn Linh đi theo lên tầng hai, thấy sau khi Tiêu Lỗi vào phòng liền đóng cửa lại, do dự không biết nên theo vào hay không. Tiêu Miểu đứng ở cầu thang vẫy tay với cô, hạ thấp giọng gọi cô "Chị Nhạn Linh-"Đoạn Nhạn Linh ngập ngừng đi tới chỗ hắn. Tiêu Miểu kéo cô đến thư phòng, đóng cửa lại, lặng lẽ nói với cô, gần đây anh trai hay đi cùng với một cô gái, cô gái đó giống y hệt người bạn gái quá cố của anh - Diệp Mộ Tình."Bề ngoài gần như giống y hệt, nếu em không phải tận mắt nhìn thấy, căn bản sẽ không tin trên đời lại tồn tại hai người giống nhau đến thế. Không chừng linh hồn của anh ấy lại bị đánh mất”. Tiêu Miểu thần bí lòng Đoạn Nhạn Linh nghi ngờ lan tỏa, suy đoán cô gái đó có phải là Lâm Yến Vũ - bạn gái của Tần Tuyển hay không. Nếu thật là cô ta, vừa đúng lúc có thể giải thích được lý do tại sao Tiêu Lỗi lại coi trọng cô ta như vậy."Em không muốn anh mình và cô ấy ở chung một chỗ?" Đoạn Nhạn Linh hoài nghi nhìn Tiêu Miểu, không đoán được ý định của hắn. Tiêu Miểu nói "Cũng không hẳn, em hy vọng anh trai được hạnh phúc. Trước kia anh và chị Mộ Tình ở chung một chỗ, rất hạnh phúc, nhưng bây giờ, chị xem anh ấy thật sự hạnh phúc sao?"Sức quan sát của tiểu tử này đúng là không tầm thường, anh hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì hắn đều biết. Đoạn Nhạn Linh gật đầu "Anh trai của em cũng không vui vẻ gì, thời gian gần đây, mỗi lần chị thấy anh ấy, anh ấy đều rầu rĩ không vui”."Em cũng nghĩ như vậy, nếu cô ấy không thể mang lại hạnh phúc cho anh trai, không thể làm anh ấy vui vẻ, vẫn nên cách xa ra thì tốt hơn”. Tiêu Miểu nói xong lời này, rời khỏi thư Nhạn Linh suy nghĩ một lát, quyết định khi có cơ hội sẽ đi tìm Lâm Yến Vũ nói chuyện, bất kể là vì tốt cho cô ta hay cho Tiêu Lỗi, nếu họ cứ tiếp tục mối quan hệ này thì tình hình sẽ càng xấu đi, nhất định có người sẽ bị tổn Lỗi ở trong phòng ngủ một lát, trong đầu đều là hình ảnh hiện trường tai nạn nổ tung ở Luân Đôn, suy nghĩ lung tung như tê dại, anh quyết định không suy nghĩ về nó thêm nữa, nhắn tin cho Lâm Yến Vũ."Hôm nay là sinh nhật của tôi”. Anh nhìn màn hình, tin nhắn được gửi, mong đợi cô sẽ hồi âm. Một ngày đặc biệt thế này, nếu như cô vẫn không trả lời, đối với anh sẽ là đả kích rất 10 phút sau, cô hồi âm cho anh một câu "Sinh nhật vui vẻ", không thể giải thích được sự phấn khởi của mình, anh lại nhắn tin cho cô "Tôi muốn có một món quà sinh nhật”."Muốn quà gì?" Lúc này cô trả lời rất nhanh. Tiêu Lỗi kiềm chế kích động, nhìn đồng hồ đã hơn 8 giờ, gọi cô ra ngoài gặp anh đoán chừng là điều không thể nào, như vậy, nghe giọng nói của cô một chút cũng tốt, gởi tin nhắn lại cho cô "Em gọi điện thoại nói chuyện với tôi, tôi có rất nhiều lời muốn nói với em”."Tôi không muốn nghe”. Cô từ chối. Anh kiên nhẫn, lại gửi "Chỉ 10 phút, tôi muốn nghe giọng nói của em, nếu không tôi sẽ không ngủ được, một năm tôi chỉ có một ngày sinh nhật”. Cô không trả lời, vì vậy anh trực tiếp ấn số điện thoại của cô."Em đã ăn cơm tối chưa?" Lời dạo đầu rất đơn giản."Ăn rồi”. Giọng nói của cô nghe rất bình tĩnh."Trời càng ngày càng lạnh, em đi ra ngoài thì mặc nhiều quần áo một chút, đừng để bị cảm lạnh”. Lời nói của anh đều là vụn vặt, không biết làm thế nào để thể hiện cảm xúc thực sự trong trái tim mình."Biết rồi, cám ơn anh”. Giọng của cô trầm ấm."Mỗi ngày tôi đều nhớ em, mỗi ngày tôi đều nghĩ đến em”. Anh rốt cục vẫn không kiềm chế được ý muốn bày tỏ tình yêu của mình."Người anh nghĩ không phải là tôi, là Diệp Mộ Tình”. Cô lạnh lùng trả lời một câu."Chuyện này có khác nhau ư, em không phải là Mộ Tình”. Đầu óc Tiêu Lỗi chuyển rất nhanh, thử dò xét cô."Tôi nghĩ anh bị điên rồi, tôi là tôi, thế nào tôi lại là Diệp Mộ Tình. Tiêu Lỗi, anh cứ tiếp tục như vậy nữa, thật sự sẽ bị phát điên mất, một người khi bị thương cũng nên có giới hạn, anh hãy vì tương lai của mình mà suy nghĩ một chút đi, vì cha mẹ của anh mà suy nghĩ lại, đừng như vậy nữa”. Lâm Yến Vũ khuyên anh."Tôi biết tôi đang làm gì, được rồi, nếu như em không thích chủ đề này, chúng ta nói chuyện khác. Vừa rồi tôi mới ăn mỳ sợi, cô giúp việc Tiểu Tương nhà tôi là một cao thủ làm mì sợi, ngon cực kỳ”. Tiêu Lỗi kịp thời thay đổi chủ Yến Vũ ừ một tiếng, khôi phục lại giọng điệu "Lúc tôi ở Mỹ, sinh nhật hàng năm của tôi, cha cũng sẽ tự mình xuống bếp nấu mỳ sợi cho tôi ăn, ông không khéo tay, đều là mua sẵn, nhưng ăn rất ngon”.Đúng lúc này, có người gõ cửa. Tiêu Lỗi nghe thấy giọng nói của Tiểu Tương, nhỏ giọng nói với Lâm Yến Vũ, để cho cô chờ một lát, gọi Tiểu Tương Tương bưng vào một dĩa trái cây nhỏ, đặt lên tủ đầu giường của Tiêu Lỗi, xấu hổ cười "Anh Lỗi, em chúc anh có một ngày sinh nhật thật nhiều ý nghĩa và hạnh phúc”. Tiêu Lỗi thấy cô đỏ mặt, khẽ mỉm cười "Cám ơn em”."Đừng ngại, là việc em phải làm. Ngày lễ ngày tết, anh luôn lì xì hồng bao lớn cho em, em vẫn luôn muốn nói cám ơn với anh”. Tiểu Tương cúi đầu nhìn xuống mũi chân của mình, có vẻ hơi ngượng Lỗi chú ý tới nét mặt của cô, đoán được cô có lời muốn nói, chủ động hỏi "Em có chuyện gì muốn nói, cứ nói thẳng ra không sao đâu”. "Là như vậy… Em, em cái đó…" Tiểu Tương ấp a ấp úng. Tiêu Lỗi suy nghĩ một chút, thay cô nói "Người bạn trai kia của em năm nay sẽ xuất ngũ, em muốn ta thay anh ấy an bài tốt công việc phải không?"Tiểu Tương ngước nhìn anh, không nghĩ tới anh lập tức có thể đoán trúng ý định của mình, mặt càng đỏ hơn, vội vàng gật đầu. Tiêu Lỗi ừ một tiếng "Như vậy anh ta muốn tiếp tục ở lại Thành Đô, hay là đến Bắc Kinh để công tác?""Đến Bắc Kinh, ước mơ của anh ấy là được đến Bắc Kinh công tác, anh ấy biết em đang làm việc ở nhà thủ trưởng, luôn luôn lo lắng sợ em làm không tốt”. Nói đến người yêu của mình, Tiểu Tương ngượng ngùng Lỗi gật đầu "Được, chuyện như vậy anh sẽ nghĩ thay em, em đi gọi điện thoại cho anh ta, đến lúc đó đem hồ sơ tới Bắc Kinh, anh sẽ tìm một công việc béo bở cho, hai người có thể tiết kiệm đủ tiền để kết hôn”."Cám ơn anh Lỗi, cám ơn, em thay mặt cho toàn thể gia đình em cảm ơn anh”. Tiểu Tương liên tục cúi đầu một lần lại một lần. Tiêu Lỗi phất tay "Đừng khách kháo như vậy làm gì, ông nội anh khi còn sống cũng đã nói, không thể bạc đãi gia đình em, thời điểm Cách Mạng Văn Hóa, nếu không phải là chính ông cũng bị ảnh hưởng trực tiếp, sẽ không để cho ông của em chịu khổ lúc hồi hương. Mỗi lần nhắc tới chuyện này, trong lòng ông nội anh rất khổ sở”.Tiểu Tương nhớ tới cha mẹ đang ở xa, trong lòng cũng buồn bã, ngay sau đó lấy lại tinh thần "Mọi người trong Nhà họ Tiêu đối với em rất tốt, cả đời em sẽ không quên”. Tiêu Lỗi mỉm cười "Anh cho em mấy cuốn sách ôn tập, chuẩn bị thi vào trường cao đẳng, em có xem không?" "Có xem qua, khi không làm gì em lấy ra ôn tập, cuối tuần còn đi học bổ túc”. Tiểu Tương vội nói."Em cũng tốt nghiệp trung học loại tốt, không thể cả đời làm giúp việc. Bất kể thi đậu hay không đậu, xem nhiều sách cũng không phải xấu. Được rồi, chuyện này anh sẽ nghĩ thay em, anh còn có điện thoại, lần tới có thời gian sẽ nói với em”. Tiêu Lỗi sợ Lâm Yến Vũ chờ lâu sốt ruột, ý bảo Tiểu Tương anh còn có Tương biết điều lui ra ngoài, thay anh đóng cửa lại. Tiêu Lỗi cầm điện thoại lên, thấy Lâm Yến Vũ không có gác máy, tò mò hỏi "Tôi nghĩ là em đã cúp máy rồi, đang định gọi lại cho em”. "Cô bé anh vừa nói chuyện là ai? Là người giúp việc nhà anh?" Lâm Yến Vũ hỏi."Đúng vậy, cùng tuổi với em trai tôi, nhà khó khăn quá, không có tiền lên đại học, nên ra ngoài làm giúp việc”."Anh còn rất đồng cảm”."Tôi luôn luôn có lương tâm, thời điểm Cách Mạng Văn Hóa ông nội tôi cũng bị tác động, lúc ấy ông của Tiểu Tương là vệ sĩ của ông nội, khi ông ấy bị quân phản loạn tra tấn dã man thế nào, ông ấy cũng không khai ra một câu về ông nội, cuối cùng bị bỏ đói đến chết ở quê hương”."Vì vậy người nhà anh nhận cô ấy làm giúp việc”."Nói là giúp việc, nhưng không có người nào sai bảo cô ấy, nhà tôi có vài người giúp việc, không cần cô ấy phải làm việc, bất quá chỉ theo giúp mẹ tôi giải sầu. Nha đầu kia rất có trách nhiệm, ba mẹ tôi cũng rất thích cô ấy”.Hai người nói chuyện phiếm một lát, bất giác 1 - 2 tiếng đã trôi qua."Tối mai cũng giờ này, chúng ta lại nói chuyện điện thoại được không?" Tiêu Lỗi thử hỏi. Lâm Yến Vũ nói "Chỉ cần anh không nói với tôi điều gì kỳ quái, tôi sẽ coi anh là bạn. Những lời của anh, tôi không thể tiếp nhận nổi, cho nên tôi không muốn nghe”.Tiêu Lỗi cúp điện thoại, cảm thấy hài lòng, có thể bình yên chìm vào giấc giả nói ra suy nghĩ của mình hôm nay là sinh nhật ngẫu nhiên, lăn lộn, lăn qua lăn lại. . .Cảm tạ mọi người đối với bài này vẫn ủng hộ, cúi đầu!
truyen thien nga den